Qua dòng Thạch hãn lại nhớ câu thơ:
Đò qua Thạch hãn xin chèo nhẹ/ Đáy sông đồng đội chúng tôi nằm...
Vào thị xã, rẽ trái, tới thành cổ.
Tám mươi mốt ngày đêm xương tan thịt nát "máu trộn bùn non" ở chính nơi này.
Đau quá!
Không biết nói gì!
Không biết để làm gì!
Không biết phải làm gì!
Khói bay,
Hương bay...
Cay cay đôi mắt
Không phải khóc
Chỉ là không thể nào cất lời lên được.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét