Qua thành phố, hướng về Năm căn.
Lần đầu tiên bị tuýt còi. Hỏi lỗi gì? Bảo: chạy quá tốc độ.
-Làm gì có chuyện đó, chúng tôi đi đường dài nên hết sức thận trọng. Rồi cũng thôi, trả lại giấy tờ, chúc lên đường bình an.
Trời lại mưa, hơi lạnh.
Về Năm căn thì đã chiều, không có chuyến ca nô nào ra mũi nữa.
Xế vỏ năn nỉ nhưng bỏ xe ở đâu, vả lại chòng chành sợ lắm. Đành thôi vậy. Vời xa mây nước một màu.
Tần ngần lúc lâu ở cái chỗ tận cùng đường bộ VN, rồi quay xe về Cà mâu tìm chỗ ngủ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét